Bạn chưa đăng nhập vào hệ thống?
Đăng nhập | Ðăng ký
Báo chí | 2010-02-12 01:42:00 | Cập nhật bởi Nha Trang Nguyễn | 952 lượt xem | 0 bình luận

Mr.Đàm: "Tôi biết cách giẫm đạp lên nỗi khổ, cái nghèo và sự khinh khi"

Mốt & cuộc sống Một trong những người hiếm hoi, vào thời điểm này, có thể nói nếu không nhắc đến, chắc chắn sẽ là một thiệt thòi rất lớn của làng showbiz Việt: ĐÀM VĨNH HƯNG.

Anh đã mất một số tiền khá lớn tại Hà Nội, nhưng đến giờ này, rất nhiều người vẫn không tin sự kiện đó là sự thật. Anh nghĩ sao về điều đó?       

Tôi không phải là người điên và không tầm thường như  những suy nghĩ kia. Tôi đã dùng mọi cách để ngăn lại những thông tin đó, nhưng hầu như ai cũng muốn biết thì phải. Tôi đã gầy đi rất nhanh trong 2 ngày sau chuyện đấy, tôi chỉ biết gửi hết lòng tin cho bộ phận điều tra vì không còn cách nào khác. Tôi phải bước lên sân khấu để hát cho dù một tiếng sau trái đất vỡ tung, chứ đừng nói mất hai chiếc nhẫn bạc tỷ.

KHÔNG DỐI GẠT MÌNH ĐỂ TẠO RA LẠC QUAN!

Không cứ gì là nghệ sĩ, ngay cả người bình thường tuổi già là một trong những thứ đáng sợ nhất của họ. Anh là ngôi sao thì tuổi tác lại càng là thứ áp lực ghê gớm. Anh có lo sợ tuổi già đang ngày càng đến gần ? Và nếu phải níu kéo, anh có muốn dùng đến dao kéo…?

Ai ai cũng sợ tuổi già cả, có một điều rất lạ đó là khi người ta còn trẻ thì rất thích mình già, khi mình già thì lại muốn đượctrẻ. Để giữ cho mình tuổi xanh mãi mãi tôi nghĩ sẽ phải tốn rất nhiều thời gian, công sức và tiền bạc…Nhưng đôi khi mọi việc đơn giản hơn với một cái đầu thông minh, một tầm nhìn xa như chị Hồng Nhung đã tập yoga cách đây mười mấy năm, vậy thì đừng hỏi vì sao chị ấy luôn trẻ, khỏe và tươi xanh như thế. Đó là một trong những người nghệ sĩ mà tôi học hỏi được rất nhiều điều về chuyện làm cách nào “trẻ lâu hơn bình thường”. Con người ta nhiều lúc phải biết chấp nhận thực tế một chút thì sẽ đỡ khổ hơn, ý tôi muốn nói là một cái cây sống nhiều năm nhưng cái “cội” lại nhỏ xíu như một cành cây mới thì nó phải qua rất nhiều sự ép buộc và đau đớn chỉ riêng mình nó biết. Con người cũng thế thôi! Tôi không hạp với dao kéo đâu…mà nghe nói cái đó cũng dễ bị “nghiện” lắm, nên tôi sẽ không thử.

Số phận đã sắp đặt anh trở thành một ngôi sao. Vậy có lần nào đó, trong cuộc đời anh, anh đã tự tay sắp xếp số phận theo ý muốn của Mr.Đàm?

Tôi thích câu hỏi này! Tôi cảm ơn số phận đã đưa tôi trở thành người nổi tiếng như ngày hôm nay, nhưng tôi cũng ghét số phận đã lấy đi của tôi rất… rất… nhiều những điều bình thường mà người khác đã có một cách dễ dàng. Ví dụ như tôi muốn ở trong ngôi nhà của ngày xưa- nơi mà ở đó có ba má tôi và hai anh em ngồi bên nhau ăn cơm, xem phim Trên từng cây số, xem kịch Trong nhà ngoài phố, xem ca nhạc theo yêu cầu… Tôi đã nhiều năm liền không ở trong vòng tay của ba má, nên tôi chỉ thèm những điều hết sức bình thường đó mà thôi. Chính vì thế tôi có vài phương châm sống cho riêng mình đó là phải chiến thắng cái nghèo, và giành lấy quyền quyết định về cuộc đời của mình. Tôi đã không ít lần tự ý thay đổi số phận,có lần được và cũng có lần không được… đơn giản vì nó đã là số phận rồi nên được hay không tôi đều ít ray rứt lắm.

Đã bao lâu rồi anh không ngồi ăn một bữa cơm gia đình? Và một bữa cơm gia đình trong suy nghĩ của anh, anh thích những món gì nhất?

Dạo này tôi đã bắt đầu có những bữa cơm gần được như ý muốn, nhưng mà ba tôi đã không còn, má tôi thì cực kỳ giỏi về nấu ăn, nhưng cũng hiếm khi ngồi chung bàn với tôi. Tôi thích gọi nhiều món ăn lắm, nhưng mỗi món ăn một chút thôi. Đừng bao giờ cho tôi đi chợ lúc bụng đói nhé…nếu không tôi có thể rinh được cả cái chợ về tôi cũng sẽ không ngán tay đâu.

Tôi thích trên bàn ăn thường có mắm chưng, mắm và rau sống, gà xả ớt, trứng chiên, cà pháo mắm tôm, canh khoai mỡ, canh bầu, canh mồng tơi…

Anh đã từng thay đổi được điều gì mà theo anh, nó thuộc về số phận?

Tử vi chấm tôi không bao giờ có thứ hạng cao ở cáccuộc thi cử, nhưng tôi nhất quyết phải cải số bằng hết tất cả những gì mình có để được gọi là nhất. Giọng hát của tôi cũng thế, không bao giờ những bạn bè trước đây tin nổi tôi sẽ có ngày hôm nay, ngay cả tôi cũng không nghĩ mình sẽ là ngôi sao như hôm nay. Nhưng tôi đã làm được…

Nổi tiếng với nhiều những tuyên ngôn, nhưng trong những tuyên ngôn ấy, có lúc nào đó nói xong anh cảm thấy hối không kịp?

Ai mở miệng nói chưa bao giờ hối tiếc là người đó gạt thiên hạ thôi, chứ không gạt được lòng mình, tôi cũng vậy. Cũng có những lúc mình cao hứng và bốc đồng nên đã có những quyết định sai, tuy nhiên nhận ra được mình đã sai mới là điều hay hơn những lời tuyên ngôn kia. Và dĩ nhiên khi đã biết mình sai ắt phải có cách sửa.

Một tuyên ngôn nào đó mà anh cảm thấy mình không nên nói ra trong cuộc đời mình?

Tôi chưa đến nỗi quá ngu để câu nói đó nằm trên những trang báo, còn những lời lẽ bốc đồng khác thì có từ khi tôi chưa bước chân vào làng giải trí, nên xem như là mọi thứ ở ngoài “Tử cấm thành” vậy nhé.

Một ngày 24 tiếng, thật ra anh nghĩ anh dành được ra bao nhiêu thời gian để sống thật với chính con người của Mr.Đàm? Anh có hay lừa dối chính bản thân mình để tìm ra liệu pháp tâm lý cho sự lạc quan trên con đường đang đi?

Không riêng gì tôi, ai cũng có những khoảnh khắc vui buồn của công việc, xã hội, cộng đồng, quan hệ…Những điều này luôn khiến chúng ta phải đối diện những điều mà đôi khi sự nhân từ, hoặc hiền lành, dễ dãi là những thứ không còn tác dụng thậm chí không còn chút ý nghĩa nào… Từng ngày, tôi luôn mong trở về trong chính căn phòng của mình, bên cạnh những người thực sự hiểu tôi và hết lòng cùng tôi, đó chính là những giờ vàng của tôi…Có những lúc tôi cũng tự gạt mình vô số điều đấy chứ. Còn lạc quan trong cuộc sống thì tôi có cách tạo ra nó.

Vậy rốt cuộc mỗi ngày anh đang có bao nhiêu giờ vàng? Và anh đã từng gạt bản thân mình điều gì để lạc quan hơn?

Giờ vàng đó đôi lúc chỉ cần một tiếng đồng hồ cũng có thể làm cho ta hạnh phúc cả tuần. Tôi không gạt mình để tạo ra lạc quan mà tôi biết cách đứng lên trên nỗi đau, giẫm đạp lên cái nghèo và sự khinh khi của kẻ khác để mà bay lên không trung với một đôi cánh đẹp đầy thuyết phục và kiêu hãnh.

Một mối quan hệ đổ vỡ đáng tiếc nhất với anh trong năm qua là mối quan hệ nào?

Tôi sẽ buồn và suy nghĩ hoài nếu như để mất đi hoặc làm đổ vỡ một mối quan hệ bạn bè hay yêu đương... Khán giả đa số là quên mất nỗi buồn của người nghệ sĩ, nhưng những chịu đựng đôi lúc cay đắng trong những mối quan hệ tình cảm của tôi và các đồng nghiệp là có thật, lòng tin bị ném ra giữa chợ như một miếng thảm chùi chân miễn phí. Họ chỉ thấy và muốn thấy những vinh quang, những thành công tiếp nối thành công, những nụ cười, những khuôn mặt thánh thiện nhưng giả tạo đến tội nghiệp của ai đó trong chúng tôi…Tôi thì luôn sẵn sàng đi tới nơi cuối cùng nếu người đó muốn, chỉ cần sự trân trọng và yêu quí tôi thật lòng.

Và người đồng nghiệp đó là…?

(Im lặng).

Nếu ước tính, trong năm 2009, anh tiêu bao nhiêu tiền vào thời trang?

Tôi biết mua và khoác lên mình những thứ sẽ tiếp tục hỗ trợ tôi, để tôi luôn là người biết yêu thương bản thân mình. Tôi tin mình có khiếu thẩm mỹ và gout rõ ràng trong ăn mặc trước cái nhìn và những yêu cầu khắt khe của khán giả, báo giới, đồng nghiệp… Tôi hài lòng là “cỗ máy in tiền” tốt nhất cho gia đình, cho cuộc sống chung giữa tôi và các đối tác kinh doanh... Vì thế việc nhẩm tính những con số là việc khá xa lạ đối với một cái đầu lúc nào cũng tồn tại một suy nghĩ “một đời ta bằng ba đời nó” như tôi.

Thời điểm này, anh đã tính toán số mệnh của mình sẽ như thế nào trong năm 2010 chưa?

Năm nào cũng là năm quan trọng với tôi cả, nhất là thời gian gần về sau…Tôi phải đi qua chính mình, phải vượt lên xa hơn nữa để những cuộc “rượt đuổi, chạy theo” phía sau luôn giữ khoảng cách an toàn với Mr.Đàm hơn cả hiện nay nữa kìa. Tôi không thể nói hết ra đây chiến lược của mình để người khác hớt tay trên, tôi bị “chơi” kiểu đó nhiều lắm rồi. Nói chung là tôi vẫn đảm bảo một Đàm Vĩnh Hưng vẫn chạy tốt trong mọi hoàn cảnh mọi trường hợp.

NHỮNG NGƯỜI ĐẾN VỚI TÔI HÃY CỨ LÀ NGƯỜI TÌNH

Còn về “dự án 2010”, mà theo một nguồn tin, được biết anh tính kết hôn với một nhân vật cũng rất quan trọng trong công việc kinh doanh hiện tại của anh? Đây có phải là điều điên khùng nhất mà anh muốn làm?

Tin đồn này nhẹ nhàng, khá lịch sự và có phần đánh giá cao tôi quá đấy. Tôi đã tự ý xóa hai từ đám cưới, kết hôn…gì đó ra khỏi bộ nhớ của tôi rồi. Việc kinh doanh của tôi đang làm chung với những tay đàn ông mà, không lẽ…bạn biết trước ở VN sắp cho phép đàn ông cưới nhau à? ( cười)

Tôi thừa thông minh và đủ sáng tạo để làm ra những cú shock với khán giả của tôi. Kế hoạch đám cưới để gây thắc mắc, tò mò, có vẻ quá nhẹ “đô” so với cái tên khi nhắc tới thường gắn liền với biết bao scandal, đúng không?

Đến khi nào đó anh sẽ về chung sống dưới một mái nhà với một ai đó không?

Tôi đã và đang có những khoảnh khắc đó rồi, cần gì phải dự trù thêm với ai nữa, có mà đánh nhau à? Còn để tiết lộ thêm, tôi sẽ không nói đâu.

Thế thì liệu sẽ tin được không Mr.Đàm là một người cha tốt trong tương lai?

Tôi đã khẳng định rồi đó, những người đến với tôi hãy cứ là “người tình”, như thế sẽ mãi đẹp và lãng mạn hơn. Tôi không dám hứa chắc mình có được gương mẫu không, song có lẽ vì biết rõ mình “hư hỏng” ra sao nên tôi biết cách không làm khổ cho người ta đâu. Nhưng tôi chắc chắn 100% tôi sẽ là một người cha tuyệt vời nhất, dạy con cái ra trò nhất và sẽ cho con mình tất cả những gì tôi có, nhất là một cái đầu lém lỉnh, thông minh, bản lĩnh và không bao giờ biết sợ khó khăn.

Có bao giờ anh ngồi tính lại mình đangcó bao nhiêu tiền trong tay?

Lâu lâu cũng ngồi nhớ lại áng chừng thôi, (cười), có thì phải biết trân trọng, giữ gìn cũng như… phát triển thêm những thứ mình đang có chứ. Không có thì phải làm cho có, vì tôi đã từng nghèo, đã từng bị khinh thường,vì thế nhất định tôi phải chiến thắng cái nghèo và tôi đã toàn thắng.

Anh từng bị khinh thường?

Cái khinh khi không giống như cái bánh hay chiếc kẹo để mà diễn tả được. Chỉ biết rằng lúc đó gia đình tôi tiêu tan, ba mẹ của mấy đứa bạn cấm tụi nó chơi vớitôi, nhiều người còn xé cả áo của tôi giữa đường để miệt thị… Gia đình bạn trai của em gái tôi nhất định không đến nhà hỏi cưới em gái tôi, nhưng hai đứa nó vẫnnhất định lấy nhau. Thế là tôi phải tự tay makeup, thuê áo cưới, tự tay kết hoa cầm tay cho em tôi, và tự tay tôi gả em tôi cho cậu ấy, với điều kiện duy nhất -Không làm dâu dù chỉ một phút. Tôi đã làm được một việc là không một ai dám khinh khi gia đình và bản thân mình nữa. Nghề ca hát của tôi cũng thế, nếu ai dám đứng trước mặt tôi mà léng phéng, dèm pha về kiếp xướng ca của tôi là tôi sẵn sàng ăn thua đủ.

Ngụ ý của sự toàn thắng của anh là gì?

Lâu lâu tôi lại về xóm cũ, nơi mà họ đã từng ném vào tôi những thứ khinh khi đủ loại, tôi thật hãnh diện và sung sướng… Bởi vì có vài kẻ ngày xưa lên mặt bao nhiều thì giờ thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt tôi. Nhưng trong số đó tôi vẫn luôn biết ơn những người đã thương hoàn cảnh tôi lúc đó.

Từng có một ngày nào đó, anh bước ra đường, và anh ý thức được rằng tổng số tài sản mình đang có trên người là rất lớn, và nếu có thể tính tổng cộng thì anh thấy mình có bao nhiêu tài sản mang trên người vào ngày đó (bao gồm cả áo, quần, đồng hồ, trang sức, điện thoại, giày…)?

Tôi không muốn trả lời câu hỏi này!

Anh ghét bản thân anh nhất ở điểm gì?

Tôi ghét mình nhiều thứ lắm, nhưng mình tôi biết là đủ lắm rồi, một mình tôi khổ thôi…

Câu trả lời này chẳng khác gì cho người ta thấy anh là một người rất bao dung?

Tôi có thể nói tôi hung dữ được chút xíu thôi, năn nỉ là tôi “xẹp lép” liền. Ngay cả kẻ thù của tôi cũng thế, tôi sẵn sàng bỏ qua một cách nhanh cực kì.

Anh có bao giờ nghĩ đến một kịch bản xấu nhất dành cho Đàm Vĩnh Hưng trong tương lai không, cả về công việc lẫn số mệnh con người?

Không có kịch bản đó đâu, nhưng nhiều lần tôi cũng thử suy nghĩ nếu mình là người này mình sẽ thế nào, nếu mình là người kia thì mình sẽ ra sao, chính vì thế tôi nhất định sẽ mãi mãi là Đàm Vĩnh Hưng thôi.

Một Đàm Vĩnh Hưng như hiện tại, là người như thế nào, mà anh muốn giữ mãi hình ảnh đó?

Không phải là bây giờ mà là một Đàm Vĩnh Hưng đã biết đi qua những khổ đau, biết đặt mình vào vị trí của người khác, biết ý thức trong cuộc sống, nghề nghiệp và hơn hết là một kẻ biết rõ mình từ đâu đến và là ai giữa cuộc đời này.

Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện này!

VIỆT PHONG


Các tin khác [ xem danh sách bài trong Báo chí ]

Để tham gia bình luận, bạn vui lòng Đăng nhập | Quên mật khẩu? | Ðăng ký


» đầu trang

LỊCH DIỄN

  • 14.2.2010 ( Mùng 1 Tết) : Phòng trà Không Tên
  • 15.2.2010 ( Mùng 2 Tết) : Phòng trà Không Tên
  • 16.2.2010 ( Mùng 3 Tết) : Phòng trà Đồng Dao
  • 17.2.2010 ( Mùng 4 Tết) : Phòng trà Đồng Dao
  • 18.2.2010 ( Mùng 5 Tết) : Bar MTV

Hình mới cập nhật

  • 20090714143510-3E2E6AEE.jpg
  • 20090714143510-EDD48F6B.jpg
  • 20090714143510-A32D3510.jpg
  • 20090714143509-25D5CA30.jpg
  • 20090714143509-A01EF0FC.jpg
  • 20090714143509-84AF2B35.jpg
  • 20090714143508-7F7CDDCF.jpg
  • 20090714143508-EFB71C8.jpg
  • 20090714143507-F28AB0D3.jpg
  • 20090714143507-C8EA8F91.jpg
  • 20090714143507-ED8C8356.jpg
  • 20090714143506-F3B55F9F.jpg
  • 20090714143506-845AA640.jpg
  • 20090714143506-218B3E.jpg
  • 20090714143505-B1E3DADE.jpg
  • 20090714143449-1B16CC60.jpg

Thống kê

Tổng số đang trực tuyến: 69 [ Thành viên: 0, Khách: 69 ] Lượt truy cập: 407870. Tổng số trang được xem: 966535