Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng: "Đúng, chính là tôi!"
Thế giới Đàn Ông - Họ có thể trả lời. Họ có quyền từ chối. Nhưng chấp nhận cuộc trò chuyện này, điều đó có nghĩa, họ là người BẢN LĨNH.
Một “con quỷ” trong làng nhạc Việt, một tay biết “chơi” với bạn bè và đồng nghiệp, một người có thể kiểm soát và lèo lái sự việc theo hướng mình muốn, một con cọp trên sân khấu nhưng lại là một con mèo ngoan khi đã rũ bỏ ánh hào quang. Đó chỉ là một vài chi tiết nhỏ để vẽ nên bức chân dung về mình: “Đúng, chính là tôi!” – ĐÀM VĨNH HƯNG.
ĐÀM VĨNH HƯNG, CHƠI - PHẢI BIẾT CÁCH.
Nhiều người cho rằng tôi hay khoe khoang những món hàng hiệu đắt tiền và còn cho rằng đồng nghiệp “xa lánh” tôi cũng vì thế. Tôi không lấy làm buồn nhưng lại cảm thấy sao họ “lớn” chậm thế? Thú chơi hàng hiệu không đơn giản, bởi nó phản ánh kiến thức, gu thẩm mỹ và chứng minh “người chơi” có sức mạnh về tài chính và cả thức thời nữa. Chung quy lại nó phản ánh được con người biết sống, biết chơi.
“Chơi” ở đây không chỉ đơn giản là việc “xì” tiền ra để đắp những món hàng xa xỉ lên người. Tôi thấy có rất nhiều người giàu có, xây nhà rất to nhưng bên trong thì lát gạch đủ màu. Đấy, tôi chỉ ví dụ thế! Không phải có tiền là biết cách chơi. Làm ra tiền đã khó, biết cách sử dụng tiền còn khó hơn. Tôi cho rằng nếu mình biết cách chơi cũng tạo nên bản lĩnh của người đàn ông. Đó là khi bạn thể hiện chơi sang hay hèn, chơi đẹp hay chơi xấu. Nó phản ánh rất chân thật và rõ ràng tính cách của chủ nhân.
ĐÀM VĨNH HƯNG thích làm những chuyện khiến người ta phải ngạc nhiên và giật mình thì mới chịu. Ví như tôi có thể đưa ra một ý tưởng gây shock bằng cách tìm 50 ngươi mẫu nam trong trang phục “sexy” nhất, mang 50 bó hoa đến tặng và nói với cô ấy trong dịp sinh nhật rằng đây là món quà của ĐÀM VĨNH HƯNG chẳng hạn. Tôi đã từng làm nhiều chuyện “điên khùng” như thế. Cũng giống như với người tình trước, sinh nhật của người ta tôi đã từng cộng tuổi hai người lại rồi cho người đem hơn 60 giỏ hoa đến và “gây áp lực” buộc họ phải mặc bộ trang phục mình thích và đi đến nơi mình muốn.
Có thể nhiều người cho đó là sự ép buộc, nhưng chính mình hiểu được “người của mình” thì người ta cũng cảm thấy rất thú vị và đôi chút “tưng tức”…Tôi thích cảm giác đó. Tôi thèm được nhìn cái cảm giác sung sướng của người khác do tôi mang lại. Mà tôi cũng xin được khẳng định lại không phải có tiền mới có thể biết cách gây sốc đâu. Ngày xưa ĐÀM VĨNH HƯNG còn rất nghèo nhưng đã rất chịu chơi rồi. Cũng là vào dịp sinh nhật người ấy, sau khi tìm được một nơi tĩnh lặng nhất, tôi và người ấy đã dùng những ngọn nến để thắp tên của hai đứa. Lần đó chúng tôi đã bất chấp mọi thứ, gia đình ngăn cản, tương lai mịt mù, và dám từ bỏ cả một “ngai vàng”, một sự nuông chiều đang có để được yêu nhau. Tôi không bao giờ quên được cái giây phút mà mình đã quyết định phóng thẳng đến tiệm vàng, mua hai chiếc nhẫn và cầu hôn ngay ngoài đường.
ĐÀM VĨNH HƯNG, CỌP HAY MÈO?
Khi bắt đầu nổi tiếng, tôi luôn bị chồng lên đầu nhiều tội lỗi khác nhau. Có những người chưa gặp tôi lần nào nhưng cũng quy chụp cho tôi sự hung tợn của một con cọp. Có lẽ trên sân khấu tôi mạnh mẽ, hoang dại nên mọi người nghĩ ngoài đời tôi cũng như thế chăng? Thật ra, tôi có thể hát như đánh nhau trên sân khấu, nhưng khi bước ra khỏi ánh đèn sân khấu, tôi chỉ là một con mèo mà thôi. Tâm tôi rất hiền. Tuy thế, tôi không để cho ai cào cấu tôi.
Ngày xưa ai “cào” tôi thế nào tôi “cào” lại thế đó. Rất công bằng. Một - Một. Bây giờ thì khác, tôi không còn ăn thua đủ như vậy mà tôi có cách giải quyết, cách trả lời riêng của mình, trưởng thành hơn. Tôi sẽ khinh miệt và luôn chờ đợi thời gian để cho họ thấy được điều đó. Ai thích ĐÀM VĨNH HƯNG một, ĐÀM VĨNH HƯNG sẽ thích lại mười, còn ai mà ghét tôi rồi tôi sẽ ghét lại một trăm. Bản năng thì hiền lành thật đó, nếu biết trân trọng mình thì tôi có thể “rút ruột” ra mà chơi, còn ngược lại, đã không trân trọng thì có tặng tôi mười lâu đài tôi cũng đạp đổ.
CHÍNH XÁC, TÔI LÀ “CON QUỶ” TRONG LÀNG GIẢI TRÍ.
Từ lúc định hình được phong cách riêng, tôi đã biết quản lý hình ảnh cho chính mình. Người ta nói tôi là một “con quỷ” trong làng PR, điều này sai, chính xác tôi là một “con quỷ” trong ngành giải trí thì đúng hơn. Tôi biết rành rẽ đường đi nước bước, mọi thủ tục và những mánh khoé của nghề này. Tôi muốn xuất hiện hình ảnh mình lúc nào, thời gian nào, thông tin gì về mình, tôi hoàn toàn có thể kiểm soát.
Nhiều sự kiện tôi “buộc” họ phải làm theo ý đồ của mình. ĐÀM VĨNH HƯNG rất biết đặt, để và lựa chọn. Tôi cũng không biết mình có kỹ năng này từ bao giờ, nhưng mỗi lần làm cái gì đó xong tôi lại muốn làm lại, ghi nhớ và để làm lại. Có thể điều này đã từ từ cho tôi nghiệm ra điều mình cần phải làm, những điều mình nói ra để người ta ngạc nhiên hay thất vọng. Nói điều gì để người ta chú ý.
Đôi lúc sự tính toán của tôi cũng trật vì sự hớ hênh. Tuy nhiên, vì điều này người ta lại cho rằng tôi làm điều gây sốc. Thực chất, tôi chẳng dại tính toán trong việc hớ hênh, tôi chỉ tính toán sự thông minh và hoàn hảo ở mỗi vấn đề thôi. Tôi không thích chọn giải pháp an toàn vì giải pháp đó rất nhàm chán cho đối tác của mình, cho các mối quan hệ xung quanh và ngay cả bản thân mình nữa.
CHẤP NHẬN THỬ ĐIỀU MÌNH TỪNG GHÉT
Bạn bè luôn chiếm một trong những vị trí quan trọng, thiêng liêng nhất trong tôi. Đối với tôi, ngoài thân tình, bạn còn phải biết bảo vệ nhau mới gọi là bạn. Tuy nhiên đến giờ phút này, nếu được chọn tôi sẽ chọn lại những người bạn đã đi qua cuộc đời tôi. Có những mối thâm tình tôi đã đặt sai chỗ. Tôi rất muốn rút lại tình cảm đó.
Tôi không thuộc tuýp người hay hối hận với những quyết định của mình vì tôi thường làm hết khả năng để níu kéo một tình bạn xứng đáng. Và tôi chỉ giữ người ở lại, người có ý thức mà thôi. Nếu họ muốn ra đi, cố tình không muốn hiểu mình nữa thì tôi chiều. Không hiểu sao tôi thường có linh cảm đúng về người đối diện khi tiếp xúc hoặc là bạn của mình. Tôi thường sớm nhận ra chân tướng của bè bạn nên rút ra sớm. Tôi cũng từng dẹp bỏ cái TÔI để cố gắng vun đắp cho một tình bạn nhưng kết quả là…
Đối với ĐÀM VĨNH HƯNG, khi vết thương đã thành tì vết thì “sự trở lại” dường như không có giá trị nữa. Nó đã trở thành sẹo, là vết xăm khó có thể bôi xóa.
Trước đây tôi ghét cay ghét đắng hình xăm trên người, nhưng bây giờ lại cảm thấy dễ dàng đón nhận một cách thân thiện hơn. Tôi đã từng nhiều lần ra vào tiệm xăm, ngồi chọn lựa cả buổi rồi lại đứng lên xin lỗi ra về. Nếu có xăm, chắc chắn tôi sẽ chọn hình xăm chữ H với đôi cánh bay lên, thế là đủ. Đã đến lúc mình phải biết chấp nhận những điều mà mình tưởng như rất ghét trước đó. Bởi nó hiện hữu là do đã được người ta chấp nhận hoặc chấp nhận thử nó. Nếu đó là sự chọn lựa sai lầm, có muốn nôn oẹ ra thì tôi cũng cố mà chịu. Ngọt thì hưởng, đắng cũng ráng mà nuốt, đừng để người đời thấy sự chọn lựa của mình là sai lầm. Tôi rất sợ lộ ra những khuyết điểm.
DIỄN 100 SHOW SẼ LẤY LẠI “NHỮNG GÌ ĐÃ MẤT”
Tài sản ( 2 chiếc nhẫn kim cương trị giá bạc tỷ - PV) bị mất trước liveshow Người Tình, đến hôm nay tôi muốn quên nhưng cứ bị ấm ức mãi. Nếu giữ yên lặng thì không công bằng, vô lý quá. Tại sao khách sạn tôi ở tầng nào cũng có camera chống trộm còn tầng của tôi thì không? Lý do camera bị hỏng, liệu có trùng hợp, ngẫu nhiên đến thế? Tôi biết có rất nhiều người không ưa ĐÀM VĨNH HƯNG, ngay cả nhiều luật sư cũng ghét tôi vì “nó chuyên phát biểu linh tinh trên báo chí”. Tuy nhiên, tôi vẫn tin vào công an của Việt
Các tin khác [ xem danh sách bài trong Báo chí ]
- Đàm Vĩnh Hưng "kéo" Dương Triều Vũ xuống Thủ Đức.
- Mr.Đàm "lấy lại danh dự" cho phía Việt Nam.
- Mr.Đàm "hộ tống" Nguyễn Thị Huyền đi xem show.
- Tôi phải nổi bật nhất!
- Mr.Đàm "Phép lạ đã đến với số phận tôi".
- Mr.Đàm cứu trợ đồng bào lũ lụt 8.000USD.
- Mr.Đàm nhận cúp danh dự Album Vàng.
- Mr.Đàm lại tổ chức Dạ tiệc xa hoa
- Đàm Tướng Quân oai phong bên mỹ nhân Cẩm Ly.
- Tiệc sinh nhật độc nhất của Mr.Đàm.
» đầu trang
LỊCH DIỄN THÁNG 10 :
- Ngày 7, 8/10/2011: Phòng trà Không Tên
- Ngày 16/10/2011: Phòng trà Đồng Dao
- Ngày 19/10/2011: Điểm hẹn Sài Gòn
- Ngày 21/10/2011: Mr.Đàm's Show - Nhà Hát TP.HCM
- Ngày 27, 28/10/2011 : Phòng trà WE
- Ngày 29,30/10/2011 : Phòng trà Không Tên